Thiết kế Akatsuki_(lớp_tàu_khu_trục)_(1931)

Những chiếc trong lớp Akatsuki có nồi hơi lớn hơn và ống khói phía trước hẹp hơn so với những chiếc Fubuki trước đó. Bên trong, số lượng nồi hơi được giảm từ bốn xuống còn ba, nhờ những cải tiến trong thiết kế nồi hơi và hiệu suất. Các cải tiến khác so với lớp Fubuki còn có ống phóng ngư lôi chống được mảnh đạn pháo, cho phép nạp lại được quả ngư lôi trong khi đang tác chiến, điều mà các tàu khu trục của Phương Tây thậm chí cho đến những năm 1990 vẫn chưa có.[2]

Một số lượng lớn vũ khí kết hợp với một lườn tàu có trọng lượng rẽ nước nhỏ hơn so với thiết kế nguyên thủy đã đưa đến vấn đề về độ ổn định. Sau sự kiện Tomozuru, trong đó những thiết kế nặng bên trên của nhiều tàu chiến Nhật Bản được cho là nguyên nhân của việc mất ổn định và đưa đến vụ lật úp tàu, các thùng giữ thăng bằng được bổ sung. Trong sự kiện hạm đội 4, khi mà một cơn bão đã gây hư hại hầu như toàn bộ mọi tàu chiến của Hạm đội 4 Hải quân Đế quốc Nhật Bản, những vấn đề về sự chịu đựng theo chiều dọc lườn tàu của lớp Akatsuki bị phát hiện. Kết quả là, mọi con tàu trong lớp đều được tái cấu trúc trong những năm 1935-1937, và điều này đã làm tăng trọng lượng choán nước tiêu chuẩn thêm 2.050 tấn và hơn 2.400 tấn khi đầy tải. Việc tái cấu trúc cũng làm giảm tốc độ tối đa đôi chút.

Dàn pháo chính bao gồm sáu khẩu hải pháo 127 mm (5 inch)/50 caliber Kiểu 3, bố trí thành cặp trên ba tháp pháo chống thời tiết, chống mảnh đạn và kín hơi, vốn rất tiên tiến vào thời đó.[2] Đạn pháo được cung cấp bằng cách nâng lên từ hầm đạn ngay bên dưới mỗi tháp pháo, nên có được tốc độ bắn nhanh hơn nhiều so với mọi tàu khu trục đương thời, tiêu biểu thường là được nạp đạn bằng tay.[3] Tháp pháo có thể nâng lên đến góc 70°, làm cho chúng trở thành kiểu pháo đa dụng, đối phó được với mục tiêu trên biển lẫn trên không. Thoạt tiên chúng được trang bị ngư lôi Kiểu 8 bố trí trên ba ống phóng ba nòng; sau đó được thay thế trong giai đoạn Thế chiến II bằng loại ngư lôi Kiểu 93 "Long Lance" nổi tiếng vận hành bằng oxygen.[3]